Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2014

Mệt mỏi với các cô em chồng

Tôi lập Nhà ở đầu năm 2012 , rồi một cậu bé trai kháu khỉnh ra đời , mọi thứ tựa hồ rất viên mãn. Chồng là nam tử độc nhất trong Nhà ở có bốn cha con ( cha goá bụa sớm ). Anh mực thước , sống có trách nhiệm , biết yêu thương thê tử rất đỗi , rất cố ý chí phấn đấu để cuộc sống phu phụ được sung túc.

Anh có thể để tôi và con an tâm gửi gắm cả cuộc đời. Mẹ chồng cũng tốt bụng , biết thương con dâu , hết lòng với cháu nội. Bà luôn lo lắng , động viên và an ủi những lúc tôi buồn. Nhìn vào ai cũng tuy là tôi đúng là số sướng khi có một người chồng và mẹ chồng yêu thương mình.

Có lẽ đúng như vậy phải như tôi không quyết định về nhà chồng để sinh con , vì mẹ ruột mất sớm , hai phu phụ lại đi làm xa nên sẽ rất khó khăn phải như chúng tôi thuê người chăm chút tại phòng ( vì chưa có nhà riêng , đang ở phòng trọ ). Chính từ đây cuộc sống và suy nghĩ của tôi bị đảo lộn bởi các cô em chồng. Người ta sợ nhất lấy chồng không Thân ái được mối giao tiếp giữa mẹ chồng và nàng dâu , còn điều làm tôi khổ tâm Ấy là phải đối mặt với các cô em chồng.

Có ai làm dâu như tôi không? Từ ngày Dưới chân về nhà chồng đến nay chưa đầy hai năm , xảy ra nhiều Sự tình , toàn với các cô em chồng. Chắc do tôi cục tính , sống thẳng thắn và không biết cách lấy lòng công chúng nên mới ra cơ sự này. Tôi ngồi nói chuyện điện thoại , bị em chồng ( cô này đã lập Nhà ở nhưng vẫn ở cùng mẹ ruột ) moi móc đủ điều , còn lớn tiếng quát “Đồ dan ba nử tử vô duyên”. Tôi nói lại , bị em chồng chỉ mặt “Tưởng tôi sợ à” ngay trước mặt mẹ , dì và chồng tôi.

Rồi bắt đầu bao nhiêu thứ chuyện cứ từ miệng cô em tuôn ra , nào là chuyện mẹ chồng thương nàng dâu là bất công , rồi chuyện tôi về làm dâu mà không biết lo cho Nhà ở chồng ( mặc dầu húy nhật , tết tôi đều quan tâm ). Kể cả việc Nhà ở nhà đẻ cho chúng tôi của hồi môn bao nhiêu cũng bị lôi ra để em chồng giễu cợt. Chẳng những thế , mỗi lần cả nhà ngồi nói chuyện vui , tôi nói câu gì đều bị cô móc họng , nói mai mỉa rất cấm cảu , những phát ngôn của cô như đâm vào tim gan người nghe. Thật sự rất khó chịu.

Những hôm cuối tuần chồng cô về thăm vợ ( vì chồng đi làm xa nên hai tuần mới về một lần ) thật không thể tin vào mắt mình , sao lại có một người vợ tay cầm vớ quát chồng , rồi miệng cứ liên tục mắng chồng với những câu khôn cùng láo xược. Lần cuối quay sang mắng luôn mẹ ruột mình một cách khôn cùng vô giáo dục. Nói thật , từ nhỏ đến lớn tôi chưa bao giờ chứng kiến một cô em chồng nào ngạo ngược như thế. Mẹ chồng và chồng tôi chẳng biết nói gì , chỉ an ủi tôi và bảo rằng “Tính nó vẫn thế” , không thể dạy được , bất lực rồi.

Đã vậy còn cô út từ ngày về làm dâu chẳng hỏi chẳng nói và cũng chẳng bao giờ chào tẩu tẩu một tiếng ( bất hòa nhưng tuyệt đối không phải lỗi do tôi ). Ngày tôi sinh con cũng là ngày cận Tết , cô út hồi trang ( do đi làm xa ) , nhìn thấy tẩu tẩu ngồi ôm cháu vẫn cúi mặt đi thẳng. Khi đó , trong lòng tôi ngổn ngang câu hỏi , không biết những ngày tới đây sẽ đối mặt thế nào? vì sao những cô em chồng lại có thái độ đối xử với tôi như thế , ngẫm lại mọi chuyện vẫn chưa thấy bản thân làm sai điều gì với phía chồng. Có chăng đó Ấy là tôi đã làm vợ của anh hai các cô ấy.

Năm mới sắp đến , tôi thấy trong lòng bất tiện , phải làm gì với những cô em chồng để những tết nhất đến Nhà ở được sum họp và vui vẻ bên nhau? Tôi rất muốn hòa nhập với các cô giống như bao người khác về làm dâu , mong các bạn hãy cho tôi một lời khuyên. Chân tình cảm ơn.

Thủy.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét